Đóng QC
TruyenSex3x.com > Dâm thư Trung Quốc > Triệu Đức Tam

Triệu Đức Tam

Phần 119
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Trương Ái Linh đưa tay nắm chặt tiểu đệ đệ đang mềm oặt của hắn, mị nhãn như tơ cười nói: “Chỉ cần vật này vẫn có thể cứng khi cần là phục vụ được ta.”


“Tiểu đệ đệ này mấy năm gần đây vẫn là rất nghe lời.” Triệu Đức Tam cười híp mắt nói.

Không biết từ nơi nào truyền đến âm thanh ông ông, giống như là tiếng ruồi bay vậy, Triệu Đức Tam vểnh tai cẩn thận nghe một chút, phát hiện là điện thoại di động của mình đang rung trong túi quần nói: “Điện thoại di động của ta rung.” Hắn bèn nhảy xuống giường đi ra sô pha cầm điện thoại lên xem, nhìn thấy Bạch Linh đang gọi, hắn thầm nghĩ cô làm sao đột nhiên sẽ gọi điện thoại đây? Hắn cảm giác bụng nghi hoặc. Quan hệ của hắn và Bạch Linh không nên để Trương cục thấy, hắn bèn ấn từ chối, Trương Ái Linh thấy hắn không nghe máy tò mò hỏi: “Tiểu Triệu, điện thoại của ai vậy, sao không nghe?

Triệu Đức Tam thả điện thoại xuống, quay đầu bình tĩnh cười khẽ: “Số lạ thôi, nửa đêm rồi còn gọi, phiền chết được. Trương cục, thời gian cũng không còn sớm ta trở về phòng đi ngủ đây, ngươi cũng đi ngủ sớm một chút đi.” Vừa nói vừa ngồi ở trên ghế sa lon mặc quần vào.

“Sợ cái gì vậy?”

Triệu Đức Tam nói: “Ta sợ bị Vương phó cục bọn hắn nhìn thấy ta và ngươi ở chung phòng, lộ ra mối quan hệ của hai chúng ta.”

“Ừm! Ngươi nói có lý, mọi thứ đều cẩn thận cũng tốt, rất có năng lực làm việc đại sự, ta yên tâm ở ngươi.”

Triệu Đức Tam mặc xong quần áo, trước khi đi không quên quay lại hôn lên mặt Trương Ái Linh ba cái, nói: “Trương cục, ta trở về phòng, ngươi đi ngủ sớm một chút.”

Trương Ái Linh trong lòng có chút cảm giác hạnh phúc, ở vào cái độ tuổi này, khi thể xác cô đã hoàn toàn bị hắn chinh phục, thêm vào màn tình cảm này nữa cô côi như triệt để đã thuộc về hắn, cười tủm tỉm nói: “Biết rồi, Tiểu Triệu, ngươi trở về phòng đi ngủ sớm một chút a, ngày mai khả năng chúng ta sẽ về Du Dương thị sớm, đi cũng hai ngày rồi ta sợ trong cục có sự việc phát sinh.”

Triệu Đức Tam kéo cửa ra, lén lén lút lút nhìn chung quanh một chút, quay đầu cười híp mắt nói: “Trương cục, ta đi nha.” Đi ra cửa, còn không quên nhắc nhở một chút chính sự: “Lãnh đạo, nhớ giúp việc của ta…”

“Đừng nói nhảm nhiều như vậy! Ta nhớ kỹ rồi!” Trương Ái Linh không kiên nhẫn cười khẽ nói.

Triệu Đức Tam từ trong phòng Trương Ái Linh ra, vừa bước chân qua phòng Vương Quốc An, cửa phòng liền một tiếng kẽo kẹt mở ra. Vương Quốc An nhô cái đầu to béo ra, vội vàng kinh hoảng quay đầu ra hiệu cho Trương Hiểu Yến chớp mắt vài cái ra hiệu bên ngoài có người. Trương Hiểu Yến lập tức cấp tốc trốn phía sau cửa, thần sắc sợ sệt nhìn sang hắn, nghe theo sự chỉ đạo của hắn.

Triệu Đức Tam nghe thấy sau lưng cửa phòng vang động, quay đầu lại xem, Vương Quốc An cũng quay sang cười ha hả nhìn hắn.

“Lãnh đạo, đã trễ thế như vậy còn chưa ngủ a?” Triệu Đức Tam cười ha hả hỏi, biểu lộ nhìn qua khá là dị.

Vương Quốc An “Ha ha” cười nói: “Chuẩn bị đi ngủ mà thấy ngột ngạt quá, Tiểu Triệu, ngươi làm sao đã trễ thế như vậy cũng không ngủ được sao? Trong hành lang đi dạo a?”

“Úc, ta cũng là hít thở không khí, trong phòng quá khó chịu.” Triệu Đức Tam nhạy bén phản ứng nói.

Vương Quốc An nhẹ nhàng gật đầu, cười tủm tỉm nói: “Úc… không còn sớm, nhanh đi về ngủ đi, ngày mai còn về du dương thị.”

Triệu Đức Tam nói: “Được rồi tốt.” Cũng lười cùng hắn dây dưa, quay người đi đến cửa phòng mình đẩy cửa đi vào, từ bên trong khóa ngược lại cửa, vội vàng lấy điện thoại di động ra, mở máy, tìm số của bạch Linh để gọi.

Bạch linh thiếu phụ này bình thường tiết kiệm, sợ phí tiền điện thoại, sao nay lại gọi cho hắn lúc trễ như vậy, khẳng định là có chuyện a? Triệu Đức Tam nghĩ thầm.

Qua một hồi lâu, điện thoại mới có người nghe, Triệu Đức Tam vội vàng hỏi nàng: “Bạch tỷ, muộn như vậy gọi điện thoại cho ta có cái gì việc gì thế?”

Trong điện thoại bạch linh ấp úng nói: “Tiểu Triệu… Ta… Ta mang thai…”

Triệu Đức Tam xem thường nghĩ thầm, mang thai chuyện này quá bình thường a, còn cần báo cáo sao? Cười khẽ nói: “Bạch tỷ, ngươi mang thai liền mang thai nha, gia sự không cần phải báo cáo ta?”

“Là… Là ngươi…” Bạch linh ấp a ấp úng nói, Triệu Đức Tam lúc này mới lập tức khẩn trương lên, nói: “Bạch tỷ… Cái này… Đây không có khả năng a? Ngươi bày cái gì trò đùa gì thế…” Nhưng nghĩ đến lão công bạch linh bán thân bất toại, tê liệt trên giường nhiều năm, căn bản không có năng lực làm chuyện đó, cái này… Triệu Đức Tam cảm giác có chút khẩn trương bất an.

Bạch linh thanh âm nhỏ mảnh nói: “Ta không có nói đùa… Là thật… Ta mấy ngày nay luôn buồn nôn… Ta mua que thử thai khảo nghiệm qua… Đích thật là mang thai…”

“Bạch tỷ, ta bây giờ ở nông thôn, chờ ta trở lại tìm thời gian dẫn ngươi đi bệnh viện phá bỏ, ngươi cứ yên tâm trong lòng đi.” Triệu Đức Tam lo lắng nói.

Trong điện thoại bạch linh trầm mặc một lát, ấp úng nói: “Ta… Ta không muốn bỏ nó… Ta nghĩ sinh ra thì tốt hơn…”

“A!” Triệu Đức Tam kinh ngạc nói: “Bạch tỷ, ngàn vạn không thể a, ngươi sinh ra ta phải làm sao? A hiện tại còn trẻ a, sự nghiệp vừa mới cất bước, ngươi tuyệt đối đừng phá hỏng tới tiền đồ của ta a!”

“Tiểu Triệu… Ta đã nói cho lão công ta chuyện này, hắn cũng đáp ứng… Hắn đồng ý để ta sinh đứa bé ra… Chúng ta coi nó như con của chúng ta, sẽ không… Không có quan hệ gì với ngươi… Ta chỉ là muốn nói với ngươi một chút, được chứ?”

“Cái này… Bạch tỷ, vẫn là chờ ta ngày mai ta về du dương, ngươi giữa trưa đến phòng làm việc của ta, chúng ta hảo hảo nói chuyện đi.”

“Ừm… Vậy ta ngày mai tới tìm ngươi.”

Cùng bạch linh gọi xong điện thoại, Triệu Đức Tam nằm ở trên giường lật qua lật lại, một đêm không ngủ. Nghe bạch linh thuyết phục, hắn đại khái minh bạch ý tứ nàng, trên cơ bản chính là nàng và lão công không có khả năng sinh được con, hai người lại muốn hài tử, hiện tại vừa lúc là “Mượn tinh sinh con”, mặc gì cô có nói hắn sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào, Triệu Đức Tam cảm thấy không thể để cho cô sinh ra đứa bé, ngày mai trở về hắn sẽ thuyết phục cô đi phá bỏ.

Cũng may sáng sớm hôm sau ăn xong điểm tâm, hắn theo Trương cục về tới du dương. Lúc ăn cơm buổi trưa hắn không có đi, mà là ngồi ở văn phòng chờ bạch linh tới.

Khoảng một giờ bạch linh từ trong nhà đi vào trong cục, lúc trước quét ở phía sau phòng hậu cần xong, đem cái chổi tựa ở thân cây, nhìn chung quanh một chút, lén lén lút lút cúi đầu xuống nhanh chóng đi vào phòng Triệu Đức Tam, nhẹ nhàng gõ cửa một cái.

Triệu Đức Tam trong phòng làm việc lo lắng vạn phần, nghe thấy tiếng đập cửa, không cần hỏi liền biết là bạch linh tới, liền vội vàng đứng lên mở cửa, quả nhiên là cô, hai người mặt đối mặt nhìn thoáng qua, bạch linh cúi thấp đầu xuống.

“Bạch tỷ, vào đi.” Triệu Đức Tam nói.

Bạch linh cúi đầu đi vào, Triệu Đức Tam khóa ngược lại cửa, vội vàng hai tay khoác lên trên vai thơm của nàng hỏi: “Bạch tỷ, ngươi nói là sự thật? Không có gạt ta a?”

“Là thật, không có… Không có lừa ngươi.” Bạch linh cúi đầu, bốc lên mí mắt xem xét hắn một chút, phía dưới nắm chặt ở góc áo, nhìn không biết làm sao.

Móa! Gặp phiền toái rồi! Triệu Đức Tam âm thầm kêu khóc, cau mày, thật sự là cảm giác tâm loạn như ma, mắt thấy là phải rời đi hậu cần cái chỗ chết tiệt này, lúc đầu nên vui vẻ, lại gặp loại chuyện không may cực độ, lộ ra một mặt buồn khổ, thở dài nói: “Bạch tỷ, vẫn là bỏ nó đi!”

“Vẫn là giữ lại được chứ?” Bạch linh ngẩng mặt lên, cầu khẩn nhìn xem hắn, “Ta cam đoan… Cam đoan tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến ngươi.”

Triệu Đức Tam nhíu chặt lông mày, có chút sinh khí nhìn qua cô, lạnh như băng nói: “Bạch tỷ, ngươi nói sẽ không ảnh hưởng đến ta, thế nhưng là không phải việc nhỏ. Sớm muộn sẽ ảnh hưởng đến ta! Không được! Không thể sinh ra!”

Bạch linh nhìn hắn xụ mặt, biết hắn tức giận, mím môi, nhút nhát nhỏ giọng nói: “Ta cam đoan sẽ không ảnh hưởng đến ngươi… Thực sự không được… Không được ta sẽ nghỉ việc… ngươi yên tâm chưa?”

Bạch linh là rất muốn sinh hài tử, thậm chí vì thế không tiếc vứt bỏ công việc này thật vất vả mới bảo vệ được.

Triệu Đức Tam suy tính một phen, vẫn cảm thấy không ổn, còn chưa có kết hôn mà lại mọc ra một đứa bé lại để danh phận là con người khác. Lui một vạn bước mà nói, coi như mấy năm gần đây tạm thời bình an vô sự, nhưng tình cảnh gia đình Bạch Linh hắn cũng rõ ràng, chồng thì nằm ở trên giường kia nửa chết nửa sống chẳng biết được thêm vài năm nữa cưỡi hạc qua tây thiên rồi, đến lúc đó bạch linh sẽ như hoa tàn, trình độ không có, không công ăn việc làm, làm sao nuôi con, vạn nhất tới tìm hắn thì không phải tiền đồ của hắn sẽ xong sao?

“Bạch tỷ, thật không được, ngươi thay ta suy nghĩ một chút đi, ta hiện tại mới hai mươi bốn tuổi a, còn trẻ, đột nhiên có một đứa bé, tuy nói là không cần ta quan tâm nhưng mà vẫn sẽ ít nhiều ảnh hưởng tới ta. Ho nên không thể sinh ra, nếu ngươi muốn kiếm một đứa bé thì kiếm người khác cho tinh trùng. Bạch tỷ ngươi xinh đẹp như vậy tìm nam nhân hiến tinh trùng rất đơn giản”. Triệu Đức Tam dưới tình thế cấp bách dùng thế khích tướng, ạch linh quả nhiên bị hắn chọc giận, nhưng nàng chung quy là tính tình trời sinh vốn ôn thuần, cho dù bị chọc giận cũng chỉ là mắt hơi đỏ lên chút, bởi vì sinh khí mà xinh đẹp trên hai gò má hiện lên đỏ ửng, trừng mắt nhìn hắn một hồi, lại cúi đầu, nghẹn ngào nói: “Tốt a… Coi như ta bạch linh nhìn nhầm người đi.”

Triệu Đức Tam vừa đấm vừa xoa, thấy nàng đồng ý phá bỏ hài tử, liền thở dài một hơi, giãn ra lông mày, đưa tay ôm lấy bờ vai nàng, ôn nhu nói: “Bạch tỷ, ngươi đừng nói mình như vậy, thế nào có thể nói là nhìn nhầm ta! Tình huống bây giờ xác thực không cho phép a, nếu ngươi là lão bà ta, ta khẳng định sẽ để cho ngươi sinh ra, thế nhưng là ngươi là trinh liệt nữ nhân, lão công mình tê liệt nhiều năm, ngươi cũng không nguyện ý từ bỏ, ta chỉ có thể để ngươi phá bỏ hài tử, cũng là vì hai chúng ta mà suy nghĩ cẩn thận.”

“Ngươi… Nạo thai dùng tiền của ngươi… được chứ!”

Triệu Đức Tam thấy nàng nói vậy bật cười, làm Bạch Linh ngửa mặt lên. Hai gò má không biết là bởi vì thẹn thùng hay là tức giận, lộ ra đỏ bừng oán trách mà ngượng ngùng nhìn hắn, hỏi: “Ngươi… Ngươi cười cái gì… Ta nghe nói nạo thai mất hơn một ngàn đồng… Ta… Ta một tháng tiền lương không có nhiều như vậy… Hài tử là của ngươi Tiền này ngươi… Ngươi cho ta.”

“Hảo hảo, tiền này ta trả.” Triệu Đức Tam cố nín cười, chững chạc đàng hoàng ngắm nhìn cô, hai tay khoác lên trên vai thơm của nàng vỗ nhè nhẹ, “Bạch tỷ, ngươi lần này yên tâm đi. Là ta dẫn ngươi đi, nếu là ngươi đi thì ta đem tiền cho ngươi.”

Bạch linh cúi đầu, ấp úng nói: “Sợ ngươi chê cười… Ta… Ta còn không có nạo thai… Một người đi có chút sợ hãi…”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213
Thông tin truyện
Tên truyệnTriệu Đức Tam
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật10-01-2023 23:54:10
Truyện ngẫu nhiên
Ba số phận (Update phần 22) - Hoài Cổ
Em gái bán nước hoa (Update phần 6)
Con em họ dâm đãng (Update phần 7)